Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

[LongFic][HunHan] Thú vui [ Chap 2 ]

Chap 2.

    ~ Tại khách sạn ~
    Tôi… phải làm gì bây giờ?
‘‘ Cậu… mặc nó vào rồi ra đây’’ Nói rồi hun đưa han chiếc áo màu trắng rộng, dài qua hông cậu.
 Quần đâu? Không có quần làm sao mà mặc.
‘‘ Tôi kêu thì cứ mặc đi. Cần gì phải hỏi nhiều’’
Nghe hun nói han có chút lo sợ và cầm áo vào phòng tắm để thay. Cánh cửa phòng từ từ mở ra và han thì ngại ngùng không dám bước chân ra ngoài. Thấy thế nên Hun mới bước vào phòng tắm và kéo Han ra đẩy cậu lên giường. Hun cởi từng nút áo của cậu ra và hụt đầu vào hõm cổ khiến Han bật ra vài tiếng rên nhỏ. Nghe những tiếng đó của cậu, Hun càng thấy hứng thú hơn và chồm người lên hôn vào môi Luhan.
‘‘ Buông …. Tôi ra….Ưmmm….’’
Cơ thể trắng nõn của Luhan khiến dục vọng của Sehun dâng trào. Tiếp đến cậu hôn lên xương quai hàm của anh rồi nói: - Anh thật quyến rũ mê hồn. Như thế làm sao tôi có thể ngừng lại được đây.
‘‘ Ưm…ư…aaa.ưm’’
Sehun hôn lên nhũ hoa bé nhỏ của cậu, cắn mút làm cho nó sưng tấy lên. Còn tay kia cậu không ngừng xoa bóp nhũ hoa còn lại, Hun tham lam chiếm lấy môi Luhan lần nữa nhưng là một nụ hôn cẩu thả.
‘‘ ư … aaa. ưm’’
Sehun với tay lên hộc tủ lấy 1 chai bôi  trơn . Cậu bóp 1 ít ra tay rồi thoa lên phần hạ thể. Cậu đưa vật cương cứng của mình vào lỗ huyệt bé nhỏ của Luhan. Điều đó khiến Luhan càng la lớn hơn- ‘‘ Aaaaa…. Ưm… đau… nhẹ thôi..’’
-          Rồi sẽ hết đau, nhanh thôi.
Sehun đưa đẩy nhịp nhàng để không làm Luhan cảm thấy đau. Đột nhiên cậu rút vật ra khiến Luhan có 1 chút hụt hẫng, nhưng Sehun không dừng lại ở đó và lật người Luhan lại tiếp tục đưa vật của mình vào.
-          Arghh…tôi…sắp…ra rồi.. nhanh hơn đi
Luhan không chịu nổi nữa mà bắn hết tinh dịch màu trắng của mình vào bụng cậu. Sehun liền liếm hết những thứ đó và nuốt vào trong miệng. Han chỉ nhìn Sehun làm hành động dơ bẩn thế mà nhăn mặt- Có muốn thử không?- Han chưa kịp trả lời là bị cậu hôn lên môi đưa hết những gì Han bắn ra vào miệng cậu. Phải nói đây là một nụ hôn vừa ngọt ngào vừa tanh nồng mùi tinh dịch, ngay lúc đó han đã cảm nhận đc thứ của mình. Luhan cảm nhận đc đôi môi ngọt ngào và mềm mại của Sehun.





       ‘‘ Có thể một ngày nào đó…tôi sẽ là người mà cậu đang tìm kiếm’’
       




           …….






Buổi sáng khi vừa tỉnh giấc Chanyeol liền gọi cho Sehun
Yeol: Đêm qua thế nào rồi?
Hun: À thì…
Yeol: Thì sao?
Hun: Cảm thấy THÍCH lắm đấy
Yeol: Ồ… vậy mày định trả anh ấy bao nhiêu tiền?
Hun: Tao chuẩn bị sẵn hết rồi
Yeol: Ừ thế thì còn được. Thôi.. tao đi chơi đây
‘‘ Tôi… làm cậu thức giấc à. Ngủ tiếp đi’’ Cuộc nói chuyện của Yeol và Hun làm một người đang ngủ chợt tỉnh giấc.
- Ngủ gì nữa sáng luôn rồi
‘‘ Mà tôi hỏi này nhá. Đêm qua là lần đầu tiên của anh sao. Tôi không nghĩ là thế… Anh làm trong bar cơ mà’’
-          Mà sao? Đó đúng là lần đầu tiên của tôi mà. Nhưng tôi nói cho cậu biết: TÔI KHÔNG QUA ĐÊM VỚI AI MÀ KHÔNG CÓ LÝ DO ĐÂU ĐÓ
‘‘ Vậy lý do anh qua đêm với tôi là gì’’
-          Là vì… tôi… lo lắng cho gia đình của tôi. Cho nên… nhưng mà cậu đã hứa là sẽ làm cho gia đình tôi hết nghèo mà… nên tôi mới qua đêm với cậu.
‘‘ Hử? Tôi có hứa à ?
-          Cậu…


‘‘ Ahahahahaha…. Đùa đấy. Sao mặt anh nghiêm trọng quá vậy… Mà này, chờ tôi 1 lát - Nói rồi Hun mở hộc tủ ra lấy một tờ giấy màu trắng, trong đó có ghi vài dòng chữ. Cậu đưa Luhan kí và thực hiện đúng theo nó
‘‘ Đọc và kí vào đi. Còn đây là chìa khóa nhà mới đó… Gia đình anh dọn tới đó mà ở. ’’
Trong tờ giấy đó có ghi vài điều là: Nếu Sehun có chuyện buồn hay chán nản gì đó thì sẽ tìm đến Luhan để qua đêm. Luhan phải hẹn hò với Sehun… bla…bla… Nếu như Luhan không thực hiện theo hợp đồng thì Sehun sẽ lấy nhà lại cho gia đình Luhan ra đường ở        ( quá phũ ).
-          Sao… tôi lại phải hẹn hò với cậu chứ? Chừng nào tôi mới dừng hẹn hò với cậu.
‘‘ Cho đến khi tôi chán anh rồi thôi ’’ Sehun cười đểu
Luhan ngồi suy nghĩ một hồi rồi lấy bút kí vào tờ giấy đó

‘‘ Thay đồ đi rồi đi với tôi’’









                                                          …..





Chanyeol đang đi trrên đường thì nhận đc một cú điện thoại. Số lạ cậu định không nghe nhưng… :
-          Yeolie à … Baekhyun đây
-          Baekie à… cậu về rồi hả?? Để tớ ra sân bay đón cậu nga~
-          Hì… tớ đi taxi được mà yeol yeol
-          Không được, tớ muốn đón cậu. Đợi tớ nha!
-          Cảm ơn yeol ah~


Vừa tắt máy xong Chanyeol liền chạy về nhà lấy xe và chạy nhanh đến sân bay. Trên đường đi cậu cầm trên tay một chiếc nhẫn định tới đó sẽ cầu hôn baekhyun, Sau bao năm chờ đợi…khoảnh khắc vui mừng của cậu đã tới… Nhưng… vì chạy xe quá tốc độ cho phép của đường nên… ‘‘ Ầm..’’ Một chiếc xe CONTAINER lao thẳng vào xe Chanyeol...
-          Sau đây là chương trình ‘‘ Korean 24h ’’. Chúng tôi xin cập nhập thông tin nhanh nhất, chất lượng nhất cho quý vị khán giả về tình hình Hàn Quốc: Và đây là tin thời sự đầu tiên ‘‘ Vào lúc 11h52’ trưa nay một chiếc xe CONTAINER do đường quá trơn trợt nên đã gây tai nạn cho chiếc xe hơi mang biển số 27X11. Chúng tôi đã lục soát người nạn nhân và biết cậu ấy tên Park Chanyeol, 23 tuổi. Và đường đi của anh ấy là đang hướng đến sân bay Incheon, chúng tôi còn tìm thấy trên tay nạn nhân một chiếc nhẫn có khắc chữ B. Nạn nhân đang nằm ở bệnh viện Seoul. Còn tài xế xe CONTAINER thì đã bỏ chạy…’’….


Sau khi xem xong chương trình đó, trong lúc Baek đang đợi Yeol ở sân bay trên tay cầm ly nước… lập tức ly nước đó rớt xuống sàn . Chân baek hiện giờ không đứng vững nữa….Rồi  Cậu chạy ra ngoài đón taxi: ‘‘ Chở tôi đến bệnh viện Seoul ngay... NHANH LÊN COI… CHẠY GÌ NHƯ RÙA BÒ VẬY- Baekhyun vì hối hả nên quát luôn bác tài xế :3 … Sehun và Luhan cũng nghe được tin trên truyền hình lập tức chạy vào bệnh viện.


-          ‘‘ Sao… nhìn anh có vẻ lo lắng cho Chanyeol quá vậy… Không lẽ nào’’  Sehun thắc mắc khi thấy vẻ mặt Luhan lo lắng quá nhiều cho Chanyeol, mặt cậu trắng bệt.
-          Lẽ nào gì chứ? Chanyeol là… người đã cứu tôi thôi mà…
-          ‘‘ Thế cơ à, tưởng anh vi phạm hợp đồng chứ… Nên nhớ anh đang hẹn hò với tôi đấy’’ – Biết rồi mà- Luhan nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu.



Baekhyun đã đến tới cổng bệnh viện . Mặc dù đến nơi nhưng cậu đâu biết Yeol nằm ở phòng nào đâu, cậu liền hỏi các cô y tá mới biết là Chanyeol nằm ở khoa cấp cứu phòng 69 :D
-          Chanyeol ààààààà
-          Xin lỗi mời cậu ở ngoài, chúng tôi đang cố gắng cứu cậu ta


          1 tiếng sau
Baekhyun mặt mày mè nhèo vẫn đang khóc bên ngoài còn không biết tình hình Chanyeol ra sao nữa…
-          Xín lỗi ai là người nhà của bệnh nhân
-          Là… là tôi
-          Mời cậu theo tôi
Sau khi lập thủ tục và đóng tiền viện phí cho Chanyeol, Baekhyun liền chạy vào phòng xem cậu thế nào rồi. Vào phòng thì…. Thì…. Thì khóc tiếp chứ sao. :3 Baekhyun lo lắng nắm tay Chanyeol, đan những ngón tay cậu vào, rồi cậu gục xuống… ngủ từ khi nào không hay. Đôi mắt lo lắng nặng trĩu đã say giấc nồng. ‘‘Bao năm nay tớ sang đó trông ngóng 1 ngày được về với cậu nhưng… khi về thì chuyện này đã xảy ra…’’ Baek đã nghĩ trong đầu khi đang say giấc.
-          Đôi tay Chanyeol đột nhiên cử động, mắt cậu từ từ mở ra. Thấy một người con trai đang nắm tay mình mà nằm ngủ rất yên bình…
-          Baekhyun – Chanyeol thều thào bằng chất giọng khan đặc
‘‘ Chanyeol ah~, cậu có sao không? – Baekhyun vừa nói vừa ôm Chanyeol chặc cứng
-          Tớ không sao mà – Vẫn cười tươi
‘‘ Hức… vì tớ… vì tớ… mà cậu mới ra như thế này… Nếu lúc đó tớ tự đi taxi về một mình mà không gọi cho cậu thì sẽ không như thế này đâu
-          Không sao đâu mà… Đâu phải lỗi của cậu
Nói rồi Chanyeol liền áp môi mình lên môi Baekhyun. Baek rất ngạc nhiên trước hành động này của Chanyeol nhưng… cậu không đẩy yeol ra mà để Chan tiếp túc ngấu nghiện môi mình… Khoảnh khắc riêng tư của 2 đứa đã…

‘‘ 2 người làm cái trò gì vậy?’’



~ End chap 2~
Hẹn mọi người ở chap sau nhé ^^. 














Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

[LongFic][HunHan] Thú vui [ Chap 1 ]

                                                                   . Authour: Milk Tea
. Tittle: Thú Vui
Pairing: Hunhan và Chanbaek
Rating: Yaoi, sad, ngược 1 tí

                                                       ~ Seoul nơi ta tìm thấy nhau ~
-          ‘‘ Seoul buổi tối mà đi chợ đêm thì rất đẹp nga~. Tự nhiên tao thèm Mì Lạnh quá mày à, à mà hình như ở góc hẻm nhỏ kia bán mì ngon lắm đấy ta tới ăn đi ’’– Yeol lâu rồi mới được đi chợ đêm hôm nay được đi với bạn mình nên rất thích.
-          Uầy, đi mình mày đi trời mùa đông lạnh thế này mà kêu tao đi ăn mì lạnh à? Mày có bị hâm không Sehun sờ trán bạn mình :333
-          ‘‘ Tao hâm đâu có bằng mày ’’
-          ‘‘ Thôi thôi, không cãi nữa đi thôi. ’’ Yeol đột nhiên kéo tay Sehun và chạy tới hẻm nhỏ đằng kia …
       ‘‘Chà, hôm nay ăn no bụng ghê. Thôi, mày về trước đi tao đi mua đồ cái’’- Yeol còn phải mua đồ ở chợ nên bảo Hun về trước
-          Ừ, bai mày

                                               … 
Luhan mệt mỏi sau những công việc mệt nhọc kia. Đầu óc cậu bây giờ lao xao, mờ mịt. Chân thì chao đảo, như muốn ngã khụy xuống đất giữa trời đông lạnh giá. Trên người cậu chỉ có một chiếc áo mỏng manh để che đi những phần trên cơ thể. Bước chân ngày càng nặng trĩu hơn và Luhan gục xuống trước cổng nhà Chanyeol. Ngay lúc đó Chanyeol đi mua đồ ở chợ về thấy cảnh tượng đó trên tay rớt bịch đồ mua chạy tới:

  ‘‘ Này cậu gì ơi, có sao không. Đừng làm tôi sợ’– Yeol vừa lo lắng tay thì rung cầm chiếc điện thoại gọi cấp cứu
  Nhưng luhan bây giờ dường như đang chìm trong cơn mê của sự mệt mỏi, đôi môi cậu run cầm cập, mắt nhắm lại…
‘‘ Để tôi ẳm cậu vô nhà’’ Chanyeol lọ sợ nên không biết trước mặt cậu là nhà của mình …

                                                            …...


-          Đây.. đây là đâu? Còn cậu là aiLuhan bất giác không biết nơi mình đang nằm là đâu, còn cậu con trai cao kều kia nữa…
-          ‘‘ Chính tôi còn không biết cậu là ai cơ mà. Chuyện … hôm qua cậu không nhớ gì sao? Đây là nhà tôi.

-          Không nhớ.
-          ‘‘ Hôm qua cậu xỉu trước cửa nhà tôi đó. Tôi đi về và thấy cậu nằm và kêu cứu.’’
-          Thật vậy à, cảmơn cậu nha. Tôi… không biết lấy gì để báo đáp cho cậu nữaLuhan cúi đầu nhiều để cảm ơn Chanyeol

-          ‘‘ Không gì cả, mà cậu tên gì, mấy tuổi, nhà ở đâu, làm nghề gì?
-          Tôi tên Luhan, năm nay 25 tuổi. Nhà tôi ở gần Gangnam í. Thú thật với cậu là nhà tôi nghèo lắm, tôi hằng ngày phải đi làm để nuôi gia đình. Chuyện hôm qua tại tôi làm nhiều quá nên…
-          ‘‘ Ồ, thế á em tên Chanyeol, bé hơn anh 2 tuổi. Mà anh nghỉ làm ở mấy chỗ đó đi, để em giới thiệu anh vô quán bar làm bồi bàn. Công việc nhẹ lắm chỉ bưng nước cho khách thôi’’- Yeol thấy hoàn cảnh han như thế nên giới thiệu cậu vào làm

-          Cám ơn em lần 2 nhé. Tối nay anh bắt đầu làm được không? Han vui mừng và mong muốn làm việc
-          ‘‘ Ùm được, mà anh không cần phải vội nha. Cứ nghỉ ngơi đi, làm sau cũng được. Em quen ở đó mà.

                                                ~ Vài ngày sau ~
Tập đoàn Ngô Thị đang ngày càng suy sụp. Sáng đó, Sehun đang nghe nhạc  trong phòng thì  cô thư kí chạy vào  nói. ‘‘ Giám đốc ơi ở ngoài có một bác đối tác công ti mình la lớn và nói muốn gặp giám đốc á.’’ – Cô thư kí nói.

      ‘‘ Nói là tôi không có ở đây ’’- Hun bị phá vỡ bầu không khí nên rất tức giận.
‘‘ Nhưng mà…

   - Sehun chưa kịp nói đã bị ông đối tác đạp cửa bước vào.
‘ ‘ Công ti mấy người làm ăn như thế hả? Có muốn chúng tôi cắt hợp đồng không. Có biết bên công ti chúng tôi suy sụp như thế nào không. Tôi sẽ kiện điều này ra tòa ’’Một người đàn ông tức giận chửi vào mặt Sehun.

 ‘‘ Được, nếu ông thích ’’ Sehun liền đáp lại bằng vẻ mặt vênh váo.
-          Người đàn ông đó vì tức mà bỏ về còn Sehun thì chán nản quăng đồ khắp phòng.     


                                                       …

      ‘‘ Haizz… dạo này chán quá có gì để giải trí không? ’’ Hun thở dài
   ‘‘ Theo kinh nghiệm của tao thì mày phải kím nhỏ nào để RAPE mới hết xui được. Đi bar nhé.’’ Yeol cười gian

    ‘‘ Có thật là sẽ hết xui không? Tao chỉ nghe lời mày lần này thôi nhé ! ’’ …

                                              ~ Tại bar ~
-          Những chiếc đèn quay cuồng hòa với tiếng nhạc lớn làm cho Sehun quên đi chuyện buồn ở công ti và ngắm nhìn vài em nhảy trên sàn. Nhìn xung quanh bar, trên tay cầm điếu thuốc hút 1 hơi dài rồi Sehun thấy ở quầy nước một cậu con trai thân hình nhỏ bé với mái tóc vàng rồi quay sang hỏi Chanyeol:

-          ‘‘ Ê dẹo, biết người đó là ai không? ’’

-          Biết, có gì không?

-          Nói cho tao biết đi

-          Hôm đi ăn với mày về nhà tao gặp anh đó ngã trước cửa nhà tao nên tao ẳm vô nhà chăm sóc rồi giới thiệu vô đây làm… - Yeol chỉ kể sơ lược cho Hun biết vài điều về Han thôi.

-          Mày tốt quá ha – Hun vừa nhìn người con trai đó bằng ánh mắt rất gian tình rồi miệng thì nói chuyện với Yeol

-          Chứ sao. Cần tao giới thiệu không? Coi như lần này xả xui chuyện ở công ti đi. Lo mà cưa đổ Luhan đê- Chanyeol cười gian…



-          Này, ông bầu kêu Luhan lại đây cho tôi

-          Dạ dạ, Này cậu han gì ơi, có khách bàn số 20 gọi cậu kìa. Nhớ phục vụ chu đáo nhé. Có chuyện gì hay khách giận đừng trách thôi ( ông bầu nói nhỏ )
-          Nhưng… tôi… chỉ là…. Bồi bàn thôi mà
Đây không phải là lần đầu tiên phục vụ khách ở bar nhưng nghe ông bầu nói vậy cậu càng có tí lo lắng. Từng bước chân cậu tiến lại bàn của Hun và Yeol đang ngồi.

-          Ủa, Chanyeol em cũng ở đây nữa hả? Luhan ngạc nhiên khi thấy Chanyeol ở đây, cậu không nghĩ yeol lại thích đến đây. Luhan nghĩ Chanyeol là 1 người đàng hoàng nên không thích đến những nơi này.
-         Ùm, em đi đến đây với bạn. anh khỏe hẳn chưa?
-          Rồi, cám ơn e m nha
                                                    
                                                           …

2 người ngồi 8 với nhau… Nếu đếm thời gian chắc cỡ cả tiếng rồi. Nhưng Chanyeol quên lời hứa với Sehun là giới thiệu Luhan cho cậu. Nhìn qua thì thấy Sehun ngủ từ lúc nào rồi…
‘‘ Yaaaaa, thằng nhãi kia. Tao kêu mày tới đây để ngủ à, dậy mau lên coi’’
-          Mày ngồi bà 8 có ngó ngàng gì tới tao đâu… Đi ngủ cho sướng mà mày kêu cậu ta lại cho tao hay để mày bà 8 vậy? – Sehun bị bơ nên quát Chanyeol 1 trận :3
-          ‘‘ À, tao quên. Thôi em đi đây, 2 người ở lại làm quen nhau đi nhé’’

                                                     …….

Sehun và Luhan ngồi   trong im lặng và 2 người chẳng biết nói gì. Sehun không chịu được nữa nên lên tiếng:

-          Nghe nói cậu tên Luhan hả? Nhìn cậu nhỏ bé như thế này thì mỗi đêm bao nhiêu tiền? Hun nói bằng ánh mắt rất…rất ĐỂU
‘‘ Tôi là bồi bàn đó, không phải người như cậu nghĩ đâu. Qua đêm gì chứ… xàm xí’’
-          Sao? Xàm xí gì? Nếu như cậu ở với tôi đêm nay tôi nghĩ cậu không bị thiệt thòi đâu
-          Tôi… chưa hiểu ý cậu lắm? Thiệt thòi gì cơ- Luhan hơi bị thắc mắc với câu nói của Sehun ( han còn ngây thơ lắm ).
‘‘ Ý tôi là nếu cậu ở với tôi đêm nay… tôi nghĩ nhà cậu sẽ bớt nghèo đó’’
-          Sao… cậu… biết chuyện đó. Để tôi suy nghĩ lại
Han cũng muốn cho gia đình mình khá giả hơn nên cũng… đồng ý. Mặc dù chưa quen biết gì Hun cả…
‘‘ Được, tôi cho cậu 5 giây. Mà tôi nói trước nếu lỡ mất cơ hội này sẽ TIẾC cho cậu lắm đó. 1… 2…. 3….tôi….đồng ý….4…5 Cậu trả lời nhanh hôn tôi tưởng đó. Đi thôi… :3

                                                    Hẹn mọi người ở chap sau nhé. ^^


                                                    ( ChanHun quắn quéo ) :D


Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

[LongFic][HunHan] Thú vui [ Giới Thiệu ]

. Authour: Milk Tea
. Tittle: Thú Vui
Pairing: Hunhan và Chanbaek
Rating: Yaoi, sad 1 tí
Giới thiệu nhân vật
Sehun: Giám đốc tập đoàn Ngô Thị, năm nay 21 tuổi, là bạn thân của Chanyeol. Mặc dù lớn hơn Sehun nhưng 2 người xưng hô bằng mày-tao. Khi Hun có chuyện buồn thì lại tìm đến Luhan để RAPE chứ không yêu gì hắn cả, Hun chỉ yêu Baekhyun và Yeol cũng thế.
Luhan: Nhà nghèo ba thiếu nợ ngân hàng, còn má thì đi làm nuôi gia đình. Han được Yeol bắt gặp khi xỉu trên đường và cho Han vào bar làm việc. Năm nay Han 25 tuổi.
Chanyeol: Là người cùng công ti với Sehun, Yeol chỉ yêu Baekhyun và Sehun cũng thế. Yeol năm nay 22 tuổi.
Baekhyun: Là người quen của Chanyeol. Mặc dù được tình cảm của Sehun và Chanyeol  nhưng Baekhyun chỉ chọn 1. ( Người đó là...) ^^
Hẹn mọi người ở Chap 1 nhé. ^^