Chap 2.
~ Tại
khách sạn ~
Tôi… phải làm gì
bây giờ?
‘‘ Cậu… mặc nó vào rồi ra đây’’ Nói rồi hun đưa han chiếc áo
màu trắng rộng, dài qua hông cậu.
Quần đâu? Không có
quần làm sao mà mặc.
‘‘ Tôi kêu thì cứ mặc đi. Cần gì phải hỏi nhiều’’
Nghe hun nói han có chút lo sợ và cầm áo vào phòng tắm để
thay. Cánh cửa phòng từ từ mở ra và han thì ngại ngùng không dám bước chân ra
ngoài. Thấy thế nên Hun mới bước vào phòng tắm và kéo Han ra đẩy cậu lên
giường. Hun cởi từng nút áo của cậu ra và hụt đầu vào hõm cổ khiến Han bật ra
vài tiếng rên nhỏ. Nghe những tiếng đó của cậu, Hun càng thấy hứng thú hơn và
chồm người lên hôn vào môi Luhan.
‘‘ Buông …. Tôi ra….Ưmmm….’’
Cơ thể trắng nõn của Luhan khiến dục vọng của Sehun dâng
trào. Tiếp đến cậu hôn lên xương quai hàm của anh rồi nói: - Anh thật quyến rũ
mê hồn. Như thế làm sao tôi có thể ngừng lại được đây.
‘‘ Ưm…ư…aaa.ưm’’
Sehun hôn lên nhũ hoa bé nhỏ của cậu, cắn mút làm cho nó
sưng tấy lên. Còn tay kia cậu không ngừng xoa bóp nhũ hoa còn lại, Hun tham lam
chiếm lấy môi Luhan lần nữa nhưng là một nụ hôn cẩu thả.
‘‘ ư … aaa. ưm’’
Sehun với tay lên hộc tủ lấy 1 chai bôi trơn . Cậu bóp 1 ít ra tay rồi thoa lên phần
hạ thể. Cậu đưa vật cương cứng của mình vào lỗ huyệt bé nhỏ của Luhan. Điều đó
khiến Luhan càng la lớn hơn- ‘‘ Aaaaa…. Ưm… đau… nhẹ thôi..’’
-
Rồi sẽ hết đau, nhanh thôi.
Sehun đưa đẩy nhịp nhàng để không làm Luhan cảm thấy đau.
Đột nhiên cậu rút vật ra khiến Luhan có 1 chút hụt hẫng, nhưng Sehun không dừng
lại ở đó và lật người Luhan lại tiếp tục đưa vật của mình vào.
-
Arghh…tôi…sắp…ra rồi.. nhanh hơn đi
Luhan không chịu nổi nữa mà bắn hết tinh dịch màu trắng của
mình vào bụng cậu. Sehun liền liếm hết những thứ đó và nuốt vào trong miệng.
Han chỉ nhìn Sehun làm hành động dơ bẩn thế mà nhăn mặt- Có muốn thử không?-
Han chưa kịp trả lời là bị cậu hôn lên môi đưa hết những gì Han bắn ra vào
miệng cậu. Phải nói đây là một nụ hôn vừa ngọt ngào vừa tanh nồng mùi tinh
dịch, ngay lúc đó han đã cảm nhận đc thứ của mình. Luhan cảm nhận đc đôi môi
ngọt ngào và mềm mại của Sehun.
‘‘ Có thể một ngày nào đó…tôi sẽ là người mà
cậu đang tìm kiếm’’
Buổi sáng khi vừa tỉnh giấc Chanyeol liền gọi cho Sehun
Yeol: Đêm qua thế nào rồi?
Hun: À thì…
Yeol: Thì sao?
Hun: Cảm thấy THÍCH lắm đấy
Yeol: Ồ… vậy mày định trả anh ấy bao nhiêu tiền?
Hun: Tao chuẩn bị sẵn hết rồi
Yeol: Ừ thế thì còn được. Thôi.. tao đi chơi đây
‘‘ Tôi… làm cậu thức giấc à. Ngủ tiếp đi’’ Cuộc nói chuyện
của Yeol và Hun làm một người đang ngủ chợt tỉnh giấc.
- Ngủ gì nữa sáng luôn rồi
‘‘ Mà tôi hỏi này nhá. Đêm qua là lần đầu tiên của anh sao.
Tôi không nghĩ là thế… Anh làm trong bar cơ mà’’
-
Mà sao? Đó đúng là lần đầu tiên của tôi mà. Nhưng tôi
nói cho cậu biết: TÔI KHÔNG QUA ĐÊM VỚI AI MÀ KHÔNG CÓ LÝ DO ĐÂU ĐÓ
‘‘ Vậy lý do anh qua đêm với tôi là gì’’
-
Là vì… tôi… lo lắng cho gia đình của tôi. Cho nên…
nhưng mà cậu đã hứa là sẽ làm cho gia đình tôi hết nghèo mà… nên tôi mới qua
đêm với cậu.
‘‘ Hử? Tôi có hứa à ?
-
Cậu…
‘‘ Ahahahahaha…. Đùa đấy. Sao mặt anh nghiêm trọng quá vậy…
Mà này, chờ tôi 1 lát - Nói rồi Hun mở hộc tủ ra lấy một tờ giấy màu trắng,
trong đó có ghi vài dòng chữ. Cậu đưa Luhan kí và thực hiện đúng theo nó
‘‘ Đọc và kí vào đi. Còn đây là chìa khóa nhà mới đó… Gia
đình anh dọn tới đó mà ở. ’’
Trong tờ giấy đó có ghi vài điều là: Nếu Sehun có chuyện
buồn hay chán nản gì đó thì sẽ tìm đến Luhan để qua đêm. Luhan phải hẹn hò với
Sehun… bla…bla… Nếu như Luhan không thực hiện theo hợp đồng thì Sehun sẽ lấy
nhà lại cho gia đình Luhan ra đường ở ( quá phũ ).
-
Sao… tôi lại phải hẹn hò với cậu chứ? Chừng nào tôi mới
dừng hẹn hò với cậu.
‘‘ Cho đến khi tôi chán anh rồi thôi ’’ Sehun cười đểu
Luhan ngồi suy nghĩ một hồi rồi lấy bút kí vào tờ giấy đó
‘‘ Thay đồ đi rồi đi với tôi’’
…..
Chanyeol đang đi trrên đường thì nhận đc một cú điện thoại.
Số lạ cậu định không nghe nhưng… :
-
Yeolie à … Baekhyun đây
-
Baekie à… cậu về rồi hả?? Để tớ ra sân bay đón cậu nga~
-
Hì… tớ đi taxi được mà yeol yeol
-
Không được, tớ muốn đón cậu. Đợi tớ nha!
-
Cảm
ơn yeol ah~
Vừa tắt máy xong Chanyeol liền chạy về nhà lấy xe và chạy
nhanh đến sân bay. Trên đường đi cậu cầm trên tay một chiếc nhẫn định tới đó sẽ
cầu hôn baekhyun, Sau bao năm chờ đợi…khoảnh khắc vui mừng của cậu đã tới…
Nhưng… vì chạy xe quá tốc độ cho phép của đường nên… ‘‘ Ầm..’’ Một chiếc xe
CONTAINER lao thẳng vào xe Chanyeol...
-
Sau đây là chương trình ‘‘ Korean 24h ’’. Chúng
tôi xin cập nhập thông tin nhanh nhất, chất lượng nhất cho quý vị khán giả về
tình hình Hàn Quốc: Và đây là tin thời sự đầu tiên ‘‘ Vào lúc 11h52’ trưa nay một
chiếc xe CONTAINER
do đường quá trơn trợt nên đã gây tai nạn cho chiếc xe hơi mang biển số 27X11.
Chúng tôi đã lục soát người nạn nhân và biết cậu ấy tên Park Chanyeol, 23 tuổi.
Và đường đi của anh ấy là đang hướng đến sân bay Incheon, chúng tôi còn tìm
thấy trên tay nạn nhân một chiếc nhẫn có khắc chữ B. Nạn nhân đang nằm ở bệnh
viện Seoul. Còn tài xế xe CONTAINER thì đã bỏ chạy…’’….
Sau
khi xem xong chương trình đó, trong lúc Baek đang đợi Yeol ở sân bay trên tay
cầm ly nước… lập tức ly nước đó rớt xuống sàn . Chân baek hiện giờ không đứng
vững nữa….Rồi Cậu chạy ra ngoài đón
taxi: ‘‘ Chở tôi đến bệnh viện Seoul ngay... NHANH LÊN COI… CHẠY GÌ NHƯ RÙA BÒ
VẬY- Baekhyun vì hối hả nên quát luôn bác tài xế :3 … Sehun và Luhan cũng nghe
được tin trên truyền hình lập tức chạy vào bệnh viện.
-
‘‘
Sao… nhìn anh có vẻ lo lắng cho Chanyeol quá vậy… Không lẽ nào’’ Sehun thắc mắc khi thấy vẻ mặt Luhan lo lắng
quá nhiều cho Chanyeol, mặt cậu trắng bệt.
-
Lẽ
nào gì chứ? Chanyeol là… người đã cứu tôi thôi mà…
-
‘‘
Thế cơ à, tưởng anh vi phạm hợp đồng chứ… Nên nhớ anh đang hẹn hò với tôi đấy’’
– Biết rồi mà- Luhan nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu.
Baekhyun
đã đến tới cổng bệnh viện . Mặc dù đến nơi nhưng cậu đâu biết Yeol nằm ở phòng
nào đâu, cậu liền hỏi các cô y tá mới biết là Chanyeol nằm ở khoa cấp cứu phòng
69 :D
-
Chanyeol
ààààààà
-
Xin
lỗi mời cậu ở ngoài, chúng tôi đang cố gắng cứu cậu ta
1 tiếng sau
Baekhyun
mặt mày mè nhèo vẫn đang khóc bên ngoài còn không biết tình hình Chanyeol ra
sao nữa…
-
Xín
lỗi ai là người nhà của bệnh nhân
-
Là…
là tôi
-
Mời
cậu theo tôi
Sau
khi lập thủ tục và đóng tiền viện phí cho Chanyeol, Baekhyun liền chạy vào
phòng xem cậu thế nào rồi. Vào phòng thì…. Thì…. Thì khóc tiếp chứ sao. :3
Baekhyun lo lắng nắm tay Chanyeol, đan những ngón tay cậu vào, rồi cậu gục xuống…
ngủ từ khi nào không hay. Đôi mắt lo lắng nặng trĩu đã say giấc nồng. ‘‘Bao năm
nay tớ sang đó trông ngóng 1 ngày được về với cậu nhưng… khi về thì chuyện này
đã xảy ra…’’ Baek đã nghĩ trong đầu khi đang say giấc.
-
Đôi
tay Chanyeol đột nhiên cử động, mắt cậu từ từ mở ra. Thấy một người con trai
đang nắm tay mình mà nằm ngủ rất yên bình…
-
Baekhyun
– Chanyeol thều thào bằng chất giọng khan đặc
‘‘ Chanyeol ah~, cậu có sao không? – Baekhyun vừa nói vừa ôm Chanyeol
chặc cứng
-
Tớ
không sao mà – Vẫn cười tươi
‘‘ Hức… vì tớ… vì tớ… mà cậu mới ra như thế này… Nếu lúc đó tớ tự đi
taxi về một mình mà không gọi cho cậu thì sẽ không như thế này đâu
-
Không
sao đâu mà… Đâu phải lỗi của cậu
Nói rồi Chanyeol liền áp môi mình lên môi Baekhyun. Baek rất ngạc nhiên
trước hành động này của Chanyeol nhưng… cậu không đẩy yeol ra mà để Chan tiếp
túc ngấu nghiện môi mình… Khoảnh khắc riêng tư của 2 đứa đã…
‘‘ 2 người làm cái trò gì vậy?’’