Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

[LongFic][HunHan] Thú vui [ Chap 1 ]

                                                                   . Authour: Milk Tea
. Tittle: Thú Vui
Pairing: Hunhan và Chanbaek
Rating: Yaoi, sad, ngược 1 tí

                                                       ~ Seoul nơi ta tìm thấy nhau ~
-          ‘‘ Seoul buổi tối mà đi chợ đêm thì rất đẹp nga~. Tự nhiên tao thèm Mì Lạnh quá mày à, à mà hình như ở góc hẻm nhỏ kia bán mì ngon lắm đấy ta tới ăn đi ’’– Yeol lâu rồi mới được đi chợ đêm hôm nay được đi với bạn mình nên rất thích.
-          Uầy, đi mình mày đi trời mùa đông lạnh thế này mà kêu tao đi ăn mì lạnh à? Mày có bị hâm không Sehun sờ trán bạn mình :333
-          ‘‘ Tao hâm đâu có bằng mày ’’
-          ‘‘ Thôi thôi, không cãi nữa đi thôi. ’’ Yeol đột nhiên kéo tay Sehun và chạy tới hẻm nhỏ đằng kia …
       ‘‘Chà, hôm nay ăn no bụng ghê. Thôi, mày về trước đi tao đi mua đồ cái’’- Yeol còn phải mua đồ ở chợ nên bảo Hun về trước
-          Ừ, bai mày

                                               … 
Luhan mệt mỏi sau những công việc mệt nhọc kia. Đầu óc cậu bây giờ lao xao, mờ mịt. Chân thì chao đảo, như muốn ngã khụy xuống đất giữa trời đông lạnh giá. Trên người cậu chỉ có một chiếc áo mỏng manh để che đi những phần trên cơ thể. Bước chân ngày càng nặng trĩu hơn và Luhan gục xuống trước cổng nhà Chanyeol. Ngay lúc đó Chanyeol đi mua đồ ở chợ về thấy cảnh tượng đó trên tay rớt bịch đồ mua chạy tới:

  ‘‘ Này cậu gì ơi, có sao không. Đừng làm tôi sợ’– Yeol vừa lo lắng tay thì rung cầm chiếc điện thoại gọi cấp cứu
  Nhưng luhan bây giờ dường như đang chìm trong cơn mê của sự mệt mỏi, đôi môi cậu run cầm cập, mắt nhắm lại…
‘‘ Để tôi ẳm cậu vô nhà’’ Chanyeol lọ sợ nên không biết trước mặt cậu là nhà của mình …

                                                            …...


-          Đây.. đây là đâu? Còn cậu là aiLuhan bất giác không biết nơi mình đang nằm là đâu, còn cậu con trai cao kều kia nữa…
-          ‘‘ Chính tôi còn không biết cậu là ai cơ mà. Chuyện … hôm qua cậu không nhớ gì sao? Đây là nhà tôi.

-          Không nhớ.
-          ‘‘ Hôm qua cậu xỉu trước cửa nhà tôi đó. Tôi đi về và thấy cậu nằm và kêu cứu.’’
-          Thật vậy à, cảmơn cậu nha. Tôi… không biết lấy gì để báo đáp cho cậu nữaLuhan cúi đầu nhiều để cảm ơn Chanyeol

-          ‘‘ Không gì cả, mà cậu tên gì, mấy tuổi, nhà ở đâu, làm nghề gì?
-          Tôi tên Luhan, năm nay 25 tuổi. Nhà tôi ở gần Gangnam í. Thú thật với cậu là nhà tôi nghèo lắm, tôi hằng ngày phải đi làm để nuôi gia đình. Chuyện hôm qua tại tôi làm nhiều quá nên…
-          ‘‘ Ồ, thế á em tên Chanyeol, bé hơn anh 2 tuổi. Mà anh nghỉ làm ở mấy chỗ đó đi, để em giới thiệu anh vô quán bar làm bồi bàn. Công việc nhẹ lắm chỉ bưng nước cho khách thôi’’- Yeol thấy hoàn cảnh han như thế nên giới thiệu cậu vào làm

-          Cám ơn em lần 2 nhé. Tối nay anh bắt đầu làm được không? Han vui mừng và mong muốn làm việc
-          ‘‘ Ùm được, mà anh không cần phải vội nha. Cứ nghỉ ngơi đi, làm sau cũng được. Em quen ở đó mà.

                                                ~ Vài ngày sau ~
Tập đoàn Ngô Thị đang ngày càng suy sụp. Sáng đó, Sehun đang nghe nhạc  trong phòng thì  cô thư kí chạy vào  nói. ‘‘ Giám đốc ơi ở ngoài có một bác đối tác công ti mình la lớn và nói muốn gặp giám đốc á.’’ – Cô thư kí nói.

      ‘‘ Nói là tôi không có ở đây ’’- Hun bị phá vỡ bầu không khí nên rất tức giận.
‘‘ Nhưng mà…

   - Sehun chưa kịp nói đã bị ông đối tác đạp cửa bước vào.
‘ ‘ Công ti mấy người làm ăn như thế hả? Có muốn chúng tôi cắt hợp đồng không. Có biết bên công ti chúng tôi suy sụp như thế nào không. Tôi sẽ kiện điều này ra tòa ’’Một người đàn ông tức giận chửi vào mặt Sehun.

 ‘‘ Được, nếu ông thích ’’ Sehun liền đáp lại bằng vẻ mặt vênh váo.
-          Người đàn ông đó vì tức mà bỏ về còn Sehun thì chán nản quăng đồ khắp phòng.     


                                                       …

      ‘‘ Haizz… dạo này chán quá có gì để giải trí không? ’’ Hun thở dài
   ‘‘ Theo kinh nghiệm của tao thì mày phải kím nhỏ nào để RAPE mới hết xui được. Đi bar nhé.’’ Yeol cười gian

    ‘‘ Có thật là sẽ hết xui không? Tao chỉ nghe lời mày lần này thôi nhé ! ’’ …

                                              ~ Tại bar ~
-          Những chiếc đèn quay cuồng hòa với tiếng nhạc lớn làm cho Sehun quên đi chuyện buồn ở công ti và ngắm nhìn vài em nhảy trên sàn. Nhìn xung quanh bar, trên tay cầm điếu thuốc hút 1 hơi dài rồi Sehun thấy ở quầy nước một cậu con trai thân hình nhỏ bé với mái tóc vàng rồi quay sang hỏi Chanyeol:

-          ‘‘ Ê dẹo, biết người đó là ai không? ’’

-          Biết, có gì không?

-          Nói cho tao biết đi

-          Hôm đi ăn với mày về nhà tao gặp anh đó ngã trước cửa nhà tao nên tao ẳm vô nhà chăm sóc rồi giới thiệu vô đây làm… - Yeol chỉ kể sơ lược cho Hun biết vài điều về Han thôi.

-          Mày tốt quá ha – Hun vừa nhìn người con trai đó bằng ánh mắt rất gian tình rồi miệng thì nói chuyện với Yeol

-          Chứ sao. Cần tao giới thiệu không? Coi như lần này xả xui chuyện ở công ti đi. Lo mà cưa đổ Luhan đê- Chanyeol cười gian…



-          Này, ông bầu kêu Luhan lại đây cho tôi

-          Dạ dạ, Này cậu han gì ơi, có khách bàn số 20 gọi cậu kìa. Nhớ phục vụ chu đáo nhé. Có chuyện gì hay khách giận đừng trách thôi ( ông bầu nói nhỏ )
-          Nhưng… tôi… chỉ là…. Bồi bàn thôi mà
Đây không phải là lần đầu tiên phục vụ khách ở bar nhưng nghe ông bầu nói vậy cậu càng có tí lo lắng. Từng bước chân cậu tiến lại bàn của Hun và Yeol đang ngồi.

-          Ủa, Chanyeol em cũng ở đây nữa hả? Luhan ngạc nhiên khi thấy Chanyeol ở đây, cậu không nghĩ yeol lại thích đến đây. Luhan nghĩ Chanyeol là 1 người đàng hoàng nên không thích đến những nơi này.
-         Ùm, em đi đến đây với bạn. anh khỏe hẳn chưa?
-          Rồi, cám ơn e m nha
                                                    
                                                           …

2 người ngồi 8 với nhau… Nếu đếm thời gian chắc cỡ cả tiếng rồi. Nhưng Chanyeol quên lời hứa với Sehun là giới thiệu Luhan cho cậu. Nhìn qua thì thấy Sehun ngủ từ lúc nào rồi…
‘‘ Yaaaaa, thằng nhãi kia. Tao kêu mày tới đây để ngủ à, dậy mau lên coi’’
-          Mày ngồi bà 8 có ngó ngàng gì tới tao đâu… Đi ngủ cho sướng mà mày kêu cậu ta lại cho tao hay để mày bà 8 vậy? – Sehun bị bơ nên quát Chanyeol 1 trận :3
-          ‘‘ À, tao quên. Thôi em đi đây, 2 người ở lại làm quen nhau đi nhé’’

                                                     …….

Sehun và Luhan ngồi   trong im lặng và 2 người chẳng biết nói gì. Sehun không chịu được nữa nên lên tiếng:

-          Nghe nói cậu tên Luhan hả? Nhìn cậu nhỏ bé như thế này thì mỗi đêm bao nhiêu tiền? Hun nói bằng ánh mắt rất…rất ĐỂU
‘‘ Tôi là bồi bàn đó, không phải người như cậu nghĩ đâu. Qua đêm gì chứ… xàm xí’’
-          Sao? Xàm xí gì? Nếu như cậu ở với tôi đêm nay tôi nghĩ cậu không bị thiệt thòi đâu
-          Tôi… chưa hiểu ý cậu lắm? Thiệt thòi gì cơ- Luhan hơi bị thắc mắc với câu nói của Sehun ( han còn ngây thơ lắm ).
‘‘ Ý tôi là nếu cậu ở với tôi đêm nay… tôi nghĩ nhà cậu sẽ bớt nghèo đó’’
-          Sao… cậu… biết chuyện đó. Để tôi suy nghĩ lại
Han cũng muốn cho gia đình mình khá giả hơn nên cũng… đồng ý. Mặc dù chưa quen biết gì Hun cả…
‘‘ Được, tôi cho cậu 5 giây. Mà tôi nói trước nếu lỡ mất cơ hội này sẽ TIẾC cho cậu lắm đó. 1… 2…. 3….tôi….đồng ý….4…5 Cậu trả lời nhanh hôn tôi tưởng đó. Đi thôi… :3

                                                    Hẹn mọi người ở chap sau nhé. ^^


                                                    ( ChanHun quắn quéo ) :D


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét